con trai trách mẹ tiêu hoang vì cuối đời chỉ dư vài chục nghìn, sự thật sau đó khiến anh nín lặng – câu chuyện xót xa
Con trai thành đạt, báo hiếu mẹ già một cuộc sống đủ đầy, sung túc, nhưng một bữa cơm ăn cùng con trai lúc cuối đời, bà lại không có được.
Có người từng nói “tốc độ thành công của bản thân phải nhanh hơn tốc độ già đi của cha mẹ”, đời người điều đáng tiếc nhất chính là đợi đến ngày con có thể báo hiếu, cho cha mẹ có một cuộc sống tốt đẹp hơn thì cha mẹ đã không còn trên thế gian này nữa.
Nhưng có những người cũng đã kịp thành công, kịp báo hiếu, kịp cho cha mẹ một cuộc sống sung túc, hưởng phúc tuổi già nhưng đến cuối cùng, cha mẹ lại qua đời trong cô độc, bên cạnh xấp tiền con gửi về phụng dưỡng. Để cha mẹ ra đi trong sự lạnh lẽo, cô đơn liệu như thế đã là báo hiếu hay chưa? Chữ hiếu không thể dùng tiền mua được.
Như sự việc ở một làng quê nghèo em vừa xem, con trai thành đạt trách mẹ tiêu hoang, đến lúc mẹ qua đời chỉ còn vài chục nghìn trong túi. Rồi sau đó anh tự mình bật khóc khi biết số tiền chục triệu hàng tháng gửi về mẹ đã mang đi đâu. Một câu chuyện khiến người ta nhoi nhói trong tim.
Anh Quang (tên nhân vật đã được thay đổi) đã ngoài 30 tuổi, có sự nghiệp thành công với công ty đang phát triển ở thành phố. Từ nhỏ lớn lên ở quê, anh sống tình cảm và hiếu thảo, cũng biết mẹ vất vả nuôi mình khôn lớn, nên giờ thành đạt anh cố gắng cho mẹ cuộc sống sung túc nhất.
Hàng tháng anh gửi 15 triệu về để mẹ tiêu cho thoải mái, anh còn gửi nhiều quà cáp, quần áo về cho mẹ già. Vùng nông thôn chỉ có mấy chục hộ, nên việc anh hiếu thảo, chu cấp tiền chục triệu cho mẹ già sớm đồn khắp làng, ai cũng ghen tị với mẹ anh vì có đứa con ngoan, giỏi và hiếu thuận.
Tuy nhiên, dù bề ngoài trông bà rất hạnh phúc, đáng ngưỡng mộ nhưng chỉ có mẹ anh Quang biết rằng mình thực sự không cảm thấy hạnh phúc. Có đứa con tài giỏi thế này, bà thực sự rất vui nhưng có điều con trai bà quanh năm đều bận, ít khi về thăm. Mấy năm nay rồi, số lần con về chỉ đếm trên đầu ngón tay. Mà mỗi lần con về, nói chưa được dăm ba câu lại bận rộn bỏ đi, mâm cơm đầy ắp mẹ già nấu chờ con cháu về ăn cùng cũng chẳng kịp ăn mà trở nên nguội lạnh.