Mấy tháng trước tôi lại đi công tác nhiều ngày. Khi trở về, tôi thấy vợ chẳng niềm nở gì khi gặp lại chồng, cô ấy cứ hờ hững thế nào đó. Lúc gần gũi với nhau, vợ cứ ngây người như có tâm sự. Vì tính chất công việc thường phải xa vợ, tôi liền nghĩ rằng có phải vợ ở nhà có nhân tình hay không?
Tối hôm đó, tôi giấu chìa khóa nhà tắm dự phòng. Tôi nhắm mắt như ngủ say, nghe tiếng động vợ vào nhà vệ sinh. Sau đó 30 phút, tôi kê tai vào nhà tắm thì nghe trong tiếng xả nước ào ào vang vọng tiếng khóc nức nở. Tôi nhanh tay mở cửa nhà tắm thì kinh hoàng trước cảnh tượng trước mắt.
Tôi thấy vợ ôm đầu khóc rất thảm thương. Tôi hỏi vợ có chuyện gì thì cô ấy nói rất có lỗi với tôi, cô ấy không tốt. Tôi cứ hỏi rốt cuộc là thế nào nhưng cô ấy chỉ khóc. Sau khi bình tĩnh lại, vợ tôi nói:
“Em không thể giấu anh thêm được nữa, em rất khổ tâm. Thật ra trước khi lấy anh em từng có một đời chồng và một đứa con được mẹ em nuôi dưới quê. Sau khi biết em lấy anh, chồng cũ tìm em để hăm dọa. Anh ta muốn em lên giường với anh ta, nếu không sẽ để anh biết chuyện này. Em không muốn anh biết nên đã chấp nhận. Em thật sự không muốn phản bội chồng, nhưng em biết anh cũng không thể chấp nhận việc em lừa dối anh”.
Tôi chết lặng không nói nên lời. Tôi đúng là không thể chấp nhận việc bị vợ lừa dối như thế. Nhưng so với việc biết cô ấy lên giường với chồng cũ càng khiến tôi oán hận hơn. Sao cô ấy không tin tưởng tôi để giờ mọi chuyện đi đến đường cùng thế này. Giờ tôi phải làm sao đây?