Biết con trai ngoại tình đòi ly hôn, mẹ chồng tôi đưa mảnh giấy khiến anh lập tức quỳ gối nhận sai

Cho tới hôm đó, mẹ chồng đưa tôi vào viện khám thai thì nhận được tin con trai đang ôm eo đưa bồ trên phố.

 

Mẹ chồng tôi năm nay cũng gần 70 t.uổi nhưng tâm hồn rất thanh niên. Lúc nào bà cũng dạy con dâu:

“Phụ nữ mình vất vả lắm, nhất là sau khi kết hôn lại càng phải chịu nhiều thiệt thòi nên con phải biết thương thân nhé. Đừng chỉ lo cắm cổ vào làm mà không biết hưởng thụ cuộc sống. Chồng yêu mấy cũng phải phòng cho mình 1 đường lui nghe chưa”.

Bà toàn xui tôi giấu quỹ đen:

“Chồng nó đưa t.iền là phải cất đi phòng thân còn lúc này lúc kia có đồng mà tiêu”.

Đấy bà tâm lý với dâu như thế nhưng chồng tôi thì chán hẳn luôn. Anh ấy sống vô tâm lắm. Sau khi tôi sinh bé đầu lòng anh càng thờ ơ với vợ. Con được 3 t.uổi, tôi bầu lần 2 nhưng thai vừa được 9 tuần thì phát hiện anh cặp bồ. Cú sốc tinh thần khiến tôi ra m.áu dọa sảy phải nằm im trên giường tĩnh dưỡng cả tháng.

Chồng tôi thấy vợ bị như vậy còn quay lại trách ngược vợ ghen tuông thái quá. Anh giải thích rằng mối quan hệ với cô ta chỉ đơn giản là công việc. Cho tới khi bị vợ túm sống anh ả ôm ấp nhau đi vào nhà nghỉ thì anh lại đổi giọng:

“Đàn ông nào chẳng trăng hoa. Cô đừng có làm quá lên như thế. Nếu không biết điều đừng có trách tôi vô tình. Để xem rời tôi ra, cô lấy gì mà sống”.


Lúc nào chồng tôi cũng cậy làm ra t.iền nên coi thường vợ. Mẹ chồng biết chuyện gọi con dâu bảo:

“Con không phải nhẫn nhịn nó. Đàn ông có giỏi cỡ nào mà phản bội thì cũng không đáng được tôn trọng, phải trị thẳng tay. Mình càng nhu nhược nó càng được đà”.

Bà động viên con dâu đồng thời gọi con trai mắng tới tấp là ngu dại mới bỏ vợ bỏ con. Chồng tôi sợ mẹ cũng dạ vâng hứa thay đổi nhưng chỉ là diễn trước mặt bà chứ sau lưng vẫn bồ bịch qua lại. Anh còn đe vợ:

“Cô đừng động tí lại lôi mẹ ra dọa tôi. Đừng nghĩ tôi sợ mẹ mà không bỏ cô nhé. Nói thẳng ra chẳng qua vì con mà tôi chưa ly hôn thôi”.

Vì tôi xuất thân nông thôn, chồng là trai thủ đô nên lúc nào anh cũng nghĩ nhờ lấy anh tôi mới có hộ khẩu thành phố. Vì thế động tí anh lại dọa tống vợ ra đường bởi biết tôi chẳng có chỗ nào mà về. Thêm vào nữa, bố mẹ đẻ tôi ở quê suy nghĩ có phần cổ hủ, ông bà sợ con gái bị chồng bỏ nên dù biết con rể gia trưởng, ích kỷ mà vẫn cấm không cho tôi được lớn tiếng cãi lại chồng.

Cho tới hôm đó, mẹ chồng đưa tôi vào viện khám thai thì nhận được tin con trai đang ôm eo đưa bồ vào nhà nghỉ trên phố. Chẳng là từ khi biết con trai ngoại tình, bà luôn gài tai mắt khắp nơi quản lý anh thay tôi. Biết đích xác con trai đang ở đâu, bà gọi điện yêu cầu bật định vị khiến anh không chối được.

Hôm ấy bị mẹ làm cho bẽ mặt với người tình, chồng tôi cay cú về nhà làm ầm, đòi ly hôn vợ. Mẹ anh nghe được, bà đẩy cửa phòng đi vào dõng dạc tuyên bố:

“Nếu con quyết ly hôn với cái Ngân mẹ sẽ không cản nhưng mẹ sẽ ký giấy đoạn tình mẹ con với con. Mẹ sống với con dâu và cháu nội chứ không bao giờ sống với thằng con trai bạc tình, bạc nghĩa đâu”.

Nói xong bà ném mảnh giấy cắt đứt quan hệ mẹ con đã ký sẵn tên xuống bàn khiến chồng tôi phát hoảng. Bởi anh quá hiểu tính mẹ, bà không dọa mà làm thật nên sau đó phải chia tay người tình về xin lỗi vợ. Mặc dù tôi vẫn buồn lòng vì chồng nhưng thôi tạm thời chấp nhận vậy để sức khỏe dưỡng thai. Tất cả vì con các chị ạ.