Nhận bằng tốt nghiệp thay con đã mất: Mẹ khoác áo choàng, đội mũ cử nhân thay con hoàn thành tâm nguyện cuối cùng

Một khoảnh khắc khiến nhiều người không thể cầm được nước mắt khi chứng kiến! Đó là một người mẹ ở Đà Nẵng và câu chuyện này đã được báo chí chính  thống đăng tải rồi, mình chia sẻ lại thông tin trong bài viết bên dưới cho ai quan tâm được biết nhé!

Sáng 8/6, bà Phương Lan (44 tuổi, ở quận Hải Châu) khoác áo choàng, đội mũ cử nhân, ôm di ảnh con trong khi chồng mang hoa, quà cùng chụp ảnh trong lễ tốt nghiệp

Người mẹ này cho biết: “Tôi xúc động khi thay con hoàn thành tâm nguyện cuối cùng”

Con trai bà, Nguyễn Minh Châu, mắc bệnh rối loạn dưỡng cơ và bại não, đã qua đời ngày 3/2 nên không thể có mặt trong lễ tốt nghiệp của trường Đại học Đông Á. Dù vậy, chàng trai 20 tuổi tốt nghiệp ngành Công nghệ thông tin đã được trao bằng kỹ sư danh dự đầu tiên của trường bởi nghị lực và khát vọng sống.

Bà Lan cho biết, nỗi đau mất con lớn nhưng gia đình đã an lòng bởi con đã có cuộc đời đẹp dù ngắn ngủi.

“Tôi sinh ra con nhưng chính con mới làm nên cuộc đời tôi”, bà nói. “Châu đã sống với trái tim nhân ái và hào sảng”.

Gia đình bà Lan nhận bằng tốt nghiệp của con trai đã mất khiến nghìn người xúc động rơi nước mắt, ảnh: VNE

Đoạn video ghi lại khoảnh khắc người mẹ nhận bằng tốt nghiệp thay con của người mẹ nhận hơn ba triệu lượt xem và hàng nghìn bình luận trên mạng xã hội.

Đại diện trường Đại học Đông Á cho biết Châu là sinh viên giỏi, nghị lực kiên cường. Thời điểm em nhập học, trường đã cấp học bổng toàn phần đặc biệt cũng như thi công lối đi riêng cho xe lăn cho em. Trong ba học kỳ, dù sức khỏe yếu nhưng Minh Châu luôn nỗ lực học phần lẫn các hoạt động ngoại khóa, dành được sự yêu mến của thầy cô, bạn bè.

Bà Phương Lan kể lại câu chuyện của gia đình mình:

20 năm trước Nguyễn Minh Châu chào đời ở Bình Định sau một ca sinh khó. Đứa trẻ bị nhiễm trùng nước ối, da vàng vọt, những tháng đầu đời không mang nổi cổ, ngực trái lép, cột sống vẹo, chân tay co rút.

Một buổi chiều cuối 2004, bà Lan như người mất hồn, trở về nhà với tờ giấy chẩn đoán con trai mắc bệnh bại não.

“Tôi muốn tránh tất cả cái nhìn xung quanh, kể cả soi mói, ngạc nhiên, hay thương hại”, bà Lan kể. “Như kiểu phản xạ gà mẹ ấp chặt con vào ngực, gia đình tôi biết mình bước vào cuộc chiến mới”.

Năm 13 tuổi, cột sống Châu bị cong vẹo quá mức gây khó thở, em trải qua cuộc đại phẫu với vết mổ dài 55 cm dọc sống lưng. Châu bắt đầu phải ngồi xe lăn đến lớp nhưng vẫn rất ham học. Cậu bé học thêm đàn Organ, vẽ tranh.

Để tiện việc chữa trị cho con, gia đình bà Lan từ Bình Định chuyển vào Đà Nẵng sinh sống. Trong 7 năm, họ dời nhà bốn lần chỉ để gần cổng trường của Châu.

Dù cuộc sống ngắn ngủ nhưng Minh Châu đã có một cuộc đời đẹp với sự yêu mến của gia đình, bạn bè và thầy cô, ảnh: VNE

17 tuổi, sau lần tham gia ghép tế bào gốc chữa bại não không thành, Minh Châu tiếp tục phát hiện mắc bệnh hiếm loạn dưỡng cơ. Người bệnh có đặc điểm các cơ bắp suy yếu dần. Ở giai đoạn cuối, bệnh nhân sẽ qua đời vì suy tim hoặc suy hô hấp do cơ hoành yếu. Vợ chồng bà Lan đưa con đến 20 cơ sở khám bệnh ở khắp ba miền nhưng không có hy vọng.

“Suy sụp và xót xa”, bà Châu nhớ lại. “Chúng tôi luôn nghĩ cách để con được trải nghiệm giá trị sống tốt nhất bởi cuộc đời chỉ còn lại rất ngắn”. Khi vừa bước sang tuổi 18 Minh Châu nói với gia đình sẽ hiến xác cho y học để tìm ra cách chữa căn bệnh loạn dưỡng cơ.

Năm 2022, Châu trở thành sinh viên ngành Công nghệ thông tin trường Đại học Đông Á nhưng chỉ một ngày sau khai giảng, em phải đi cấp cứu vì suy hô hấp. Gương mặt em biến dạng do cơ yếu, không nâng giữ được khung xương. Một năm sống cùng thiết bị trợ thở, Châu vẫn nỗ lực hoàn thành các học phần và đạt 6.5 IELTS.

Ba tháng sau khi trở lại giảng đường, cơ thể yếu ớt của Châu không thể chống chọi thêm, em qua đời. Thi hài được gia đình chuyển về trường Đại học Phan Châu Trinh (Quảng Nam) để hoàn thành tâm nguyện hiến xác.

Bốn tháng sau, trường tổ chức lễ tốt nghiệp cho các sinh viên. Châu được nhắc đến với tên gọi “chú lính chì” dũng cảm trên chiếc xe lăn đến giảng đường.

Sau khi câu chuyện này được lan tỏa, rất nhiều người đã rơi nước mắt xúc động  vì thương cho  người thanh niên có trái tim nhân hậu và ý chí mạnh mẽ nhưng không thể tự mình lên nhận tấm bằng tốt nghiệp. Cuối cùng, tâm nguyện của anh được bố mẹ thực hiện. Cuộc đời vốn dĩ không phải lúc nào cũng như ý chúng ta mong muốn nhưng điều quan trọng là chúng ta đã sống từng ngày thật ý nghĩa. Xin gửi lời chúc sức khỏe và bình an tới gia đình Minh Châu cũng như tất cả mọi người.

Ai sinh ra cũng có quyền được hạnh phúc, quyền được sống cuộc đời tươi đẹp của chính mình phải không bà con