Chồng mất được 3 năm, ngày tái hôn, tôi lặng người khi thấy bóng dáng quen thuộc bước xuống từ chiếc xe tiền tỷ

Tôi đang rơi vào một tình huống rất khó xử mà không biết phải làm sao mới đúng, mong mọi người cho tôi lời khuyên chân thành để tôi biết mình nên làm gì lúc này.

Chồng tôi trước kia là anh Quốc. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi gặp rồi quen biết anh Quốc. Dù bố mẹ tôi không chấp nhận anh nhưng tôi đã một mực xem anh là chồng tương của mình. Gia đình anh không khá giả như gia đình tôi, nhưng tôi rất quý cái tính chân thật, cố gắng nỗ lực của anh. Tôi tin rằng anh sẽ la người chồng tốt, có trách nhiệm với gia đình.

Bố mẹ thấy tôi kiên định như thế thì cũng đành xuôi theo. Tôi và Quốc kết hôn sau 1 năm yêu đương và tìm hiểu nhau. Ngày cưới, tôi thật sự hạnh phúc và tự tin rằng mình đã lựa chọn đúng người. Chúng tôi tràn ngập niềm tin về cuộc sống hạnh phúc và thành công phía trước đang đợi.

Sau khi lấy nhau, chúng tôi có một căn nhà riêng cùng số vốn kha khá của hai bên gia đình cho. Lần đầu tiên tôi theo chồng về quê sau khi cưới, bố mẹ tôi thương con gái mà rơi nước mắt. Nhưng tôi tin vào quyết định của mình, tôi muốn sống cả đời bên người đàn ông mình chọn.

Tin vui sớm đến sau ngày cưới. Tôi bầu con trai khiến cả 2 bên gia đình đều vui mừng khôn xiết. Chồng tôi lại càng thêm yêu chiều và quan tâm hết mực. Dù bất cứ khi nào tôi mệt mỏi hay cần đi đâu, anh dù bận cũng cố gắng sắp xếp công việc để ở bên tôi nhiều nhất có thể.

Cuộc sống càng hạnh phúc hơn khi tôi sinh con đầu lòng. Từ ngày làm dâu, tôi được mẹ chồng yêu thương, chồng chiều chuộng. Dù sống xa bố mẹ ruột nhưng tôi chưa khi nào thấy tủi thân. Con trai càng lớn thì gia đình tôi càng vui vầy, hạnh phúc.

Đã có lúc tôi thầm cảm ơn ông trời vì đã ưu ái cho tôi một cuộc sống hạnh phúc và bình yên như vậy. Tôi cũng chỉ mong như thế thôi chứ chẳng cần xa hoa, giàu có làm gì.

Vậy nhưng, biến cố ập đến sau đó!

Vào một buổi chiều sau 7 năm lấy chồng, tôi ngất xỉu khi nghe tin chồng bị tai nạn giao thông và không thể qua khỏi.

Đối vơi tôi lúc đó, mất đi người chồng là như sụp đổ tất cả. Tôi suy sụp không gượng dậy nổi suốt 1 tháng sau đó.

hình ảnh

Mẹ chồng là người đã ở bên cạnh và động viên tôi trong những ngày khó khăn nhất cuộc đời, ảnh: dSD

Thấy tôi gầy ruộc, con trai thì khóc đòi bố, mẹ chồng xót xa ở lại nhà tôi để chăm sóc 2 mẹ con. Bà nấu món ngon để tôi và con khỏe lại. Bà còn giúp tôi dọn dẹp nhà cửa. Nhìn thấy mẹ chồng như thế mà tôi thấy có lỗi. Bà mất con trai đau lòng biết bao nhiêu, vậy mà vẫn gắng gương chăm sóc cho cháu nội và con dâu.

Nhìn thấy mẹ chồng cố gắng từng ngày như vậy, tôi cũng tự nhủ bản thân mình không được  yếu đuối nữa, phải đứng dậy, phải vượt qua, phải sống tiếp vì tôi vẫn còn con nhỏ phải chăm sóc!

Vậy là nửa năm sau khi chồng mất, tôi đi làm lại. Tôi cố gắng tìm niềm vui và bắt đầu một cuộc sống mới, một cuộc sống tự lập và không có anh bên cạnh!

Thấy tôi vất vả, nhiều lần mẹ chồng tôi bảo tôi đi bước nữa, để cháu trai cho bà nuôi. Bà còn nói, tôi còn trẻ, đừng vì chồng mất sớm mà cô đơn cả đời. Bản thân tôi lúc đó chưa hề nghĩ tới chuyện tái hôn, tất cả những gì tôi suy nghĩ mỗi ngày là công việc, chăm sóc con cái rồi lại nhận việc làm thêm đến mệt lả rồi thiếp đi. Tôi muốn mình thật bận rộn để không phải suy nghĩ bất cứ điều gì nữa.

Thời gian cứ thế trôi đi, 3 năm sau khi chồng qua đời, tôi đi thêm bước nữa với người đồng nghiệp thân quen. Những tháng ngày tôi chật vật trong nỗi đau mất chồng, anh ấy luôn ở bên động viên tôi. Cuối cùng, vì cảm động trước chân tình của anh ấy mà tôi đồng ý tái giá.

Tôi chưa nói cho mẹ chồng biết chuyện tôi tái hôn. Tôi muốn tổ chức lễ cưới đơn giản ở nhà bố mẹ đẻ, sau đó sẽ về nhà mẹ chồng thông báo cho bà biết. Vậy nhưng chẳng ngờ được, ngay ngày cưới, tôi bất ngờ nhìn thấy một chiếc ô tô tiền tỉ ghé trước nhà. Mẹ chồng bước xuống xe với vẻ rạng rỡ rồi cười nói chào hỏi mọi người. Bà nhìn tôi mỉm cười, ôm lấy tôi rồi dúi vào tay tôi một hộp vàng.

Bà nói trong hôn lễ: ‘Mẹ đã mong chờ ngày này lâu lắm rồi, đó là ngày vui của con và cũng là ngày vui của mẹ. Trong những ngày tháng con là con dâu của mẹ, con đã sống trọn nghĩa vẹn tình, giờ này, con là con dâu của người khác, nhưng với mẹ, con mãi là con gái, là người thân trong gia đình. Mẹ thành tâm chúc con sẽ tìm được hạnh phúc mới cho cuộc đời mình’

Thấy mẹ chồng cũ đến dự đám cưới của mình, tôi vô cùng xúc động. Chỉ có điều hôm đó, bà đã nói với tôi về mong muốn sẽ nuôi cháu. Tôi vẫn còn lưu luyến con trai, cũng muốn con trai sống với mình. Nhưng mẹ chồng đã mất con trai, giờ chỉ mong mỏi được gần cháu nội, tôi càng không thể từ chối bà. Tôi phải làm sao đây?