Cứ về quê, tôi lại thấy trên người mẹ chồng có vết bầm tím, không chỗ này thì chỗ khác.
Chồng tôi kể, hồi trẻ, bố anh thường đánh mẹ, đuổi đánh các con chạy khắp sân nhà. Đó cũng là lý do khiến anh và em chồng không thân thiết, thậm chí là có phần e ngại, không muốn nói chuyện nhiều với bố. Sau khi cưới, tôi chỉ làm dâu ở nhà chồng được ít ngày, sau đó chuyển về thành phố sống. Tôi là giảng viên đại học, chồng tôi làm ở công ty nước ngoài, lương tháng cũng cao. Mỗi tháng, chúng tôi đều gửi về cho bố mẹ chồng 10 triệu, dư dả chi tiêu và sinh hoạt.
Em chồng lập gia đình ở xa, ít khi về nhà. Một năm, gia đình em ấy chỉ về thăm bố mẹ vào dịp Tết thôi. Vậy nên vợ chồng tôi thống nhất khi nào rảnh rỗi là về thăm ông bà, thường là nửa tháng về một lần. Mỗi lần về, thấy bố mẹ chồng đều khỏe mạnh, tôi lại yên tâm.
Chỉ có điều, hầu như lần nào về quê, tôi cũng thấy trên người mẹ chồng có những vết bầm tím; không chỗ này thì chỗ khác. Có khi còn bầm một bên má. Tôi hỏi thì mẹ bảo mình bị té hoặc bị đụng bàn, đụng tường. Tôi kể cho chồng nghe, anh ấy trầm ngâm một lúc rồi bảo tôi thu xếp về quê một chuyến đột ngột, đừng báo trước.
2 ngày trước, vợ chồng tôi về nhà mà không gọi điện báo như mọi lần. Chúng tôi về tới nơi là 11 giờ trưa và thấy cảnh mâm cơm bị văng tung tóe ra ngoài sân, trong nhà vang lên những lời chửi bới của bố chồng. Thấy chúng tôi về, 2 người vội giải thích là đang bất đồng một số quan điểm nên mới nóng giận như thế. Chồng tôi hầm hầm không nói gì. Tôi thì giúp đỡ mẹ chồng thu dọn chén bát vỡ, tiện thể quan sát xem bà có bị đánh không? Nhưng tôi nhìn kĩ vẫn không thấy điều gì bất thường. Trưa đó, lúc bố mẹ nghỉ ngơi, vợ chồng tôi đã lén đặt camera ở những nơi đáng nghi trong nhà như phòng khách, bếp, sân, hiên nhà.
Hôm qua, tôi mở camera lên xem thì đau thắt lòng khi chứng kiến cảnh tượng khó chấp nhận nổi. Bố chồng tôi đang dùng chổi quất túi bụi lên người mẹ chồng. Bà đứng trong bếp, đưa tay lên chống đỡ chứ không thể làm gì khác được. Hình như, việc bị đánh này đã diễn ra thường xuyên nên mẹ chồng tôi chấp nhận điều này và không hề có ý định phản kháng.
Tôi gửi đoạn video cho chồng xem. Sáng nay, vợ chồng tôi về nhà. Tôi thấy trên tay mẹ chồng vẫn còn những vết bầm tím và đôi mắt sưng húp. Chồng tôi đã cãi nhau to với bố, đỉnh điểm bố chồng đã tuyên bố từ mặt vợ chồng tôi.
Chồng tôi bảo mẹ lấy mấy bộ quần áo rồi đến sống cùng chúng tôi nhưng bà không chịu đi. Hết cách, vợ chồng tôi đành về lại thành phố sau khi nhờ vả bác hàng xóm, nếu nghe âm thanh gì lớn bên nhà tôi thì gọi điện báo giúp hoặc chạy sang can thiệp. Dù vậy, chúng tôi vẫn không thể yên tâm được. Phải làm sao để mẹ chồng chịu đến sống với chúng tôi đây?