Anh trai bán nhà bố mẹ để lại được 10 tỷ, anh hào phóng chia lộc cho tôi, là em gái hẳn 100 triệu đồng

Chuyện có thật mà đến bây giờ, chính bản thân tôi là nhân vật chính vẫn còn đang thấy bàng hoàng đây!

 

Mẹ tôi lấy 2 đời chồng và có 3 anh em chúng tôi. Anh trai là con chồng đầu của mẹ, hai chị em tôi là con chồng sau. Tức là chúng tôi là anh em cùng mẹ khác cha.

Khi bố đẻ tôi mất, anh trai đón mẹ về phụng dưỡng chăm non. Ngôi nhà của bố mẹ tôi thì anh  cho thuê lấy thêm tiền chăm lo cho mẹ. Chị em tôi dù không trực tiếp ở cùng mẹ nhưng thường xuyên về thăm mẹ và góp tiền để anh lo cho mẹ. Từ trước tới giờ, tôi cũng chưa từng thấy anh hay mẹ tôi phàn nàn gì về việc chúng tôi không chăm non, phụng dưỡng bà.

Đặc biệt, mỗi lần gia đình sum họp với nhau, mẹ tôi đều nói:

-Với mẹ con trai hay con gái, cháu trai hay cháu gái trong nhà cũng đều là món quà vô giá, mẹ luôn quý trọng. Bố mẹ cố gắng cả đời cũng là mong muốn có chút tài sản cho các con có thêm động lực phát triển sau này. Khi mẹ có già yếu, không còn minh mẫn nữa thì vẫn luôn mong các con đều yêu thương nhau, giúp đỡ nhau trong cuộc sống chứ đừng vì đồng tiền mà tan nát gia đình.

Mọi thứ vẫn bình thường cho đến khi, cách đây hơn 1 năm, mẹ tôi bệnh già rồi qua đời. Căn nhà của bố mẹ chị em tôi không thấy khi còn sống mẹ dặn dò hay di chúc gì. Tôi là phận gái trong gia đình, hơn nữa nói thật bản thân trước giờ cũng luôn xác định tự làm tự ăn nên không bao giờ nhóm ngó đến tài sản gì của bố mẹ cả.

hình ảnh

Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn tôn trọng anh nhưng không ngờ anh lại là người như vậy, ảnh: dSD

Vậy nhưng, mới đây anh tôi đã bán căn nhà đó (mà không bàn bạc trước với chị em chúng tôi) với giá 10 tỷ đồng. Sau khi bán nhà, anh gọi 2 chị em tôi về và chia cho mỗi người 100 triệu đồng. Anh nói:

– Căn nhà anh đã bán, anh cho mỗi đứa 100 triệu, các em cứ coi như đây là ‘lộc của mẹ’, cầm về tiêu cho gia đình.

Khi nghe anh trai nói những lời này, chị em tôi thật sự hoảng hốt. Thứ nhất  vì khi bán nhà, anh không bàn với chúng tôi một câu nào. Đến giờ khi chia tài sản của bố mẹ thì chúng tôi gần như không có phần, vì anh chỉ chia lộc cho mỗi đứa 100 triệu trong khi ai cũng biết căn nhà anh bán được tới 10 tỷ đồng. Vì quá bất ngờ nên cũng không nói được gì ngay lúc đó. Tôi chỉ bảo anh:

– Em thấy như thế này chưa hợp lý, thôi bác cứ giữ cả lấy mà tiêu

Tôi nói xong đứng lên luôn, tôi vừa ra đến cửa thì cũng nghe đằng sao tiếng đứa em gái

– Anh bán căn nhà của bố mẹ 10 tỷ, anh cho em 100 triệu, anh coi chúng em là gì vậy. Chả lẽ chỉ có anh là con trai mới là con của bố mẹ còn chúng em là người ngoài à?

Sau cùng, cả tôi và em gái đều kiên quyết không nhận “lộc” anh đưa. Chúng tôi đều không quá khó khăn để giành giật với anh tài sản của bố mẹ để lại. Nhưng việc mà anh làm khiến tôi giận vô cùng.

Nói thật, dù là anh em cùng mẹ khác cha nhưng từ xưa đến nay, tôi đối xử với anh luôn hết lòng hết dạ, coi anh là người anh trai, cũng là quyền huynh thế phụ trong nhà vì bố tôi mất sớm. Từ nhỏ, dù anh có làm gì tôi cũng không bao giờ phản đối. Vậy mà tôi không ngờ khi đứng trước tài sản lớn, anh lại có lòng tham đến mức đánh mất lòng tự trọng và tình thân như vậy!

hình ảnh

Anh trai có lẽ không coi chúng tôi là những người ruột thịt trong nhà, ảnh: dsD

Càng nghĩ, tôi càng thấy anh làm thế là coi thường chúng tôi. Cả ba chúng tôi đều là con của mẹ, chúng tôi không sống cùng mẹ nhưng vẫn đóng góp nuôi mẹ những năm tháng tuổi già. Không có lý gì khi bán căn nhà đó anh trai lại một mình tự quyết mà không hỏi ý kiến chị em tôi. Nhất là anh chỉ cho chúng tôi một phần ‘như không có’ như vậy được.

Tôi không cầm 100 triệu vì tôi không thể để chuyện này cứ thế mà xong được. Nếu tôi cầm số tiền mà anh đưa thì chẳng khác nào đồng ý với cách mà anh làm. Trong khi nó thật sự không hề hợp tình hợp lý. Tôi hy vọng dù chúng tôi không nói thẳng ra, nhưng với cách phản ứng này anh trai cũng tự biết suy nghĩ mà giảm bớt lòng tham của mình.

Tôi không biết giấy tờ của căn nhà đó như thế nào, mẹ tôi có di chúc gì trước khi mất không nhưng tôi chắc chắn nếu theo ý của mẹ thì không bao giờ thiếu công bằng với các con như vậy được. Dù vẫn biết anh là con trưởng sẽ có phần hơn chúng tôi vì còn phải lo chuyện thờ cúng tổ tiên nhưng cũng không đến mức như vậy đúng không mọi người.

Mấy hôm nay tôi rất mệt mỏi không biết phải xử trí như thế nào để khỏi mất tình nghĩa anh em mà quyền lợi của mọi người đều được đảm bảo. Tôi chia sẻ câu chuyện của mình lên đây để mong có một lời khuyên chân thành. Nhất là những người nào đã trải qua hoàn cảnh tương tự như gia đình tôi thì xin hãy chia sẻ kinh nghiệm cho tôi được biết là nên làm như thế nào cho phải bây giờ.