Nhiều người thường cho rằng những đứa trẻ hư thì được cho là đến để đòi nợ, những đứa trẻ ngoan ngoãn gọi là đến để báo ơn…
Hôm qua tôi cùng cô bạn thân đi ăn tối, cô bạn than phiền với tôi rằng con cô ấy mới sinh được 3 tháng nhưng khóc suốt ngày đêm suốt ngày đêm, dỗ thế nào cũng không được. Có lẽ kiếp trước cô ấy mắc nợ đứa con này nếu kiếp này cậu bé đến đòi nợ. Tôi nghe xong không nhịn được cười nên liền nói đùa: “Thì ai nói cậu làm mẹ nó, cậu phải gánh nợ là đúng rồi”.
Thực tế, trong cuộc sống có nhiều em bé hay khóc và bám mẹ, nhưng có những đứa trẻ rất ngoan ngoãn và được xem là đến để báo ân bố mẹ thường có 4 biểu hiện này:
Ít khi bị ốm vặt
Một số trẻ em từ nhỏ đã mắc bệnh di truyền từ gia đình, thân thể yếu nhược nhiều bệnh, tâm trạng rầu rĩ không vui. Những đứa trẻ như vậy trông rất tội nghởi, cha mẹ cũng luôn phải lo lắng và vất vả chăm sóc.
Tuy nhiȇn, một số trẻ sinh ra có thể trạng rất tốt, sức khoẻ tốt, vì vậy cha mẹ đương nhiên khi chăm sóc sẽ nhàn hơn rất nhiều, không khí gia đình cũng trở nên vui vẻ thoải mái.
Hiếm khi khóc
Một số đứa trẻ sau khi chào đời sẽ khóc rất nhiều, bất kể dịp gì mẹ cũng không thể dỗ dành được, khiến mọi người rất lo lắng. Tuy nhiên, một số trẻ ít khi khóc và luôn thể hiện thái độ dễ chịu, cười nhiều, những trẻ như vậy đương nhiên sẽ dễ chăm sóc hơn.
Chia sẻ với mẹ
Trẻ nhỏ chưa có ý thức chia sẻ, nhưng một số bé rất thảo ăn, luôn chia sẻ thứ gì đó ngon cho mẹ trước. Tôi tin rằng người mẹ nào cũng sẽ rất hạnh phúc và xúc động khi gặp một em bé đáng yêu và ấm áp như vậy.
Nghe lời
Mỗi người là một cá thể độc lập, và mỗi người đều có những đặc điểm riêng, chủ yếu nói về tính cách và khí chất của người đó. Ngày từ lúc mới sinh ra, mỗi đứa trẻ đều đã thể hiện ra một tính cách khác biệt. Một số trẻ tự nhiên vui vẻ, tính cách hoạt bát hiếu động. Những đứa trẻ như vậy luôn làm “kiệt sức” cha mẹ, khiến cha mẹ rất đau đầu.
Nhưng ngựơc lại, một số đứa trẻ ngay từ lúc sinh ra đã ngoan ngoãn, trầm tĩnh, chúng thường yên lặng và vâng lời. Cha mẹ của những đứa trẻ này cảm thấy rất yên tâm, cũng rất thích những đứa con như vậy.
Lời kết —
Suy cho cùng, quyết định con đường nhân sinh của một đứa trẻ, tương lai trẻ trưởng thành ra sao, thì việc giáo dục là vô cùng trọng yếu. Một số trẻ em lớn lên trong sự cưng chiều bao bọc của cha mẹ, đương nhiên chúng không hiểu được gian khổ thực sự là như thế nào, rất khó để những đứa trẻ đó tự mình bước đi. Tuy nhiȇn, một số trẻ ngay từ khi còn nhỏ đã được tiếp xúc và cọ xát với xã hội, chúng rất tự lập và tự tin.
Những đứa trẻ như vậy dễ dàng hoà nhập với xã hội và dễ dàng tự chủ hơn. Vậy nên cha mẹ hãy gạt bỏ đi sự lo lắng của mình, và chọn cách buông tay đúng cách, cho con cái một cơ hội để chúng tự bước đi trên đôi chân của chính mình.