Tôi cầm sổ đỏ mẹ chồng đưa, trong lòng rối bời, không biết phải làm gì mới phải trong lúc này.
Tôi đành phải xin phép cơ quan cho nghỉ không lương 3 tháng để chăm sóc mẹ chồng. Tôi ở viện, bên bà 24/24, gần như không về nhà. Chị dâu tối ghé qua, đem đồ ăn cho tôi và mẹ. Chồng và anh chồng cũng hay ghé nhưng không thể ở lại được vì còn bận chăm sóc mấy đứa nhỏ ở nhà.
Mà cũng lạ, tôi chăm mẹ chồng ngày đêm nhưng cứ tỉnh dậy sau mỗi cơn truyền thuốc, bà lại gọi tên chị dâu và hỏi chị đâu? Lúc đầu, tôi cũng chạnh lòng vì nghĩ rằng mẹ chồng thương chị dâu hơn mình. Nhưng sau đó, tôi không nghĩ nhiều nữa mà tận tâm chăm bà, chỉ mong bà chóng khỏe để còn về nhà là tôi mừng rồi.
3 tháng trời, cuối cùng sức khỏe của mẹ chồng tôi cũng ổn định hơn. Bà tỉnh táo, có thể tự ăn uống, đi lại, vệ sinh cá nhân. Mẹ chồng được xuất viện, tôi mừng khôn xiết.
Ảnh minh họa
Nào ngờ vừa về nhà được mấy ngày, bố mẹ chồng đã họp gia đình rồi đưa cho tôi cuốn sổ đỏ căn nhà đang ở. Tôi sửng sốt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mẹ chồng nói trong lúc bệnh, tôi đã chăm sóc bà rất tốt. Những khi tỉnh dậy, bà đều gọi tên chị dâu nhưng sau đó, tôi không hề oán trách, giận hờn mà vẫn cố gắng chăm bà hết lòng, chứng tỏ tôi là người bao dung, yêu thương chân thành. Ông bà đã bàn bạc với anh chị cả và sẽ để lại căn nhà này cho vợ chồng tôi, còn ông bà chuyển đến căn nhà chị dâu mới xây để ở cùng.