Con trai ốm nặng mẹ chồng liền thử lòng nàng dâu, nào ngờ nhận được cái kết đẫm lệ

Biết là lần ốm này của anh tôi tiêu tốn tới gần 200 triệu trong khi đó nhà cửa anh chị đi thuê, công việc của chị lương ba cọc, ba đồng. Ông bà cũng rõ từng chỗ con dâu gõ cửa vay mượn nhưng vẫn lặng thinh xem ý tứ của chị thế nào.

5 năm trước khi anh trai dẫn chị dâu về nhà ra mắt, ban đầu bố mẹ tôi mừng lắm. Cũng tại anh 32 tuổi rồi, sau nhiều lần giục giã mới chịu dẫn 1 người yêu về. Tuy vậy sau buổi trò chuyện thẳng thắn với chị dâu, họ một mực phản đối với lý do đưa ra là:

“Đúng là bố mẹ rất mong con sớm yên bề gia thất nhưng cô gái này không thể làm dâu nhà mình được. Con bé không phù hợp với nhà mình”.

Anh tôi hỏi lý do, bà thở dài bảo:

“Gia cảnh con bé quá phức tạp. Bố mẹ nó ly hôn, bản thân nó nghề nghiệp cũng không đâu vào đâu. Nói chung mẹ đoán nó thấy nhà ta giàu có nên đeo bám con thôi chứ yêu đương gì”.

Sau buổi trò chuyện thẳng thắn với chị dâu, họ một mực phản đối chuyện tình cảm của anh chị. (Ảnh minh họa)

Anh không chịu chia tay bạn gái, mẹ tôi liền yêu cầu chọn lựa 1 trong 2, một là bố mẹ gia đình, 2 là cô gái đó. Không ngờ anh tôi đã quyết định chọn bạn gái rồi bỏ nhà ra đi. Hai anh chị tự đăng ký kết hôn, thuê nhà bên ngoài ở. Bố mẹ tôi sốc, tuyên bố từ mặt anh và cấm không ai được nhắc đến anh chị dù cho họ thường xuyên gửi quà cáp, tiền nong về biếu những ngày lễ.

Thi thoảng anh lại nhờ tôi:

“Em thuyết phục bố mẹ giúp anh chị. Chẳng lẽ ông bà cứ để bụng mãi”.

Thương anh trai chị dâu, tôi luôn tìm cơ hội để lựa lời. Dần dần bố mẹ cũng chấp nhận quà cáp anh chị gửi về. Tuy chưa chính thức nói lời tha thứ nhưng trong lòng đã dần nguôi ngoai, không còn gay gắt như trước.

Mọi chuyện đang ổn dần thì một ngày chị dâu tôi run rẩy báo chồng bị đột quỵ. Dù được nhập viện sớm nhưng sức khỏe anh giảm sút tới 70%, gần như nằm liệt giường, sinh hoạt, vệ sinh tại chỗ.

Xảy ra chuyện đau lòng, ai cũng nghĩ với hoàn cảnh éo le sẽ khiến chị dâu chán nản mà bỏ mặc chồng tàn phế. Nhất là mẹ tôi, ông lúc nào cũng bảo:

“Còn tôi còn ông nhé. Để xem những gì tôi nói trước đây là đúng hay sai. Con Dung cố tình bám lấy thằng Hải nhà mình chẳng qua vì tài sản. Giờ thằng Hải bị thế rồi chắc giã đám nhanh thôi, cứ đợi mà xem”.

Vừa nói dứt lời, bà vỗ tay xuống bàn bảo tiếp:

“Thế này đi, nhân sự việc này, tôi sẽ làm phép thử xem con Dung là người thế nào”.

Ngay hôm sau bà gọi con dâu về bảo:

 “Ngày xưa tôi đã cấm nhưng anh chị vẫn cố tình lấy nhau giờ mới ra cơ sự này. Giờ tôi nói lại lần cuối, anh chị đến với nhau thế nào giờ cứ sống như vậy. Vợ chồng tôi đã từ mặt thằng Hải rồi thì sẽ không có bất cứ trách nhiệm gì với thằng nó, lúc khỏe hay lúc ốm đều thế. Tiền thuốc men, viện phí của nó chị tự lo. Của cải tôi dư thừa cũng không giúp anh chị”.

Trong hoàn cảnh éo le, mẹ tôi quyết định thử lòng nàng dâu. (Ảnh minh họa)

Biết là lần ốm này của anh tôi tiêu tốn tới gần 200 triệu trong khi đó nhà cửa anh chị đi thuê, công việc của chị lương ba cọc, ba đồng. Ông bà cũng rõ từng chỗ con dâu gõ cửa vay mượn nhưng vẫn lặng thinh xem ý tứ của chị thế nào. Bất ngờ chị dõng dạc lển tiếng:

“Mọi việc tụi con làm, tụi con sẽ tự chịu trách nhiệm. Dù bố mẹ có không nhận anh ấy làm con mình, con cũng sẽ không bao giờ bỏ rơi chồng đâu. Con cũng không dám oán trách ông bà nửa lời. Còn với con, 1 ngày là vợ anh ấy, cả đời không xa. Bọn con đói khổ, hoạn nạn có nhau”.

Nghe những lời nói đanh thép, chắc chắn của chị dâu bố mẹ tôi lặng người. Tuy không nói ra lời nhưng tôi biết, khi ấy ông bà đã phần nào hiểu, anh trai tôi vì sao dám cãi bố cãi mẹ, từ bỏ gia đình để chọn chị.

Bố tôi tiến tới nắm tay chị dâu bảo:

“Bố mẹ xin lỗi vì đã nói những lời đau lòng con. Hôm nay hãy dọn về nhà mình ở để cả nhà cùng chăm sóc thằng Mạnh, san sẻ cho con đỡ cực”.

Bao buồn tủi mấy năm qua như trào dâng khiến chị dâu khóc như mưa. Lần đầu tiên chị ôm chầm lấy bố mẹ chồng nghẹn ngào.

May mắn được vợ và cả nhà tập chung chăm sóc, sức khỏe anh tôi hồi phục rất nhanh. Chỉ sau chưa đầy 1 năm anh đã trở lại sinh hoạt bình thường. Có điều không hiểu sao vợ chồng anh chị ấy thả mãi vẫn chưa có em bé. Bố mẹ tôi sốt ruột cứ lo anh bị đột quỵ sẽ ảnh hưởng tới khả năng sinh sản. Đợt này ông bà đang động viên con trai với con dâu đi khám vô sinh. Bố mẹ cũng nói rõ, nếu có vấn đề gì, họ sẽ lo tài chính cho anh chị chữa trị tới khi sinh được con thì thôi. Chỉ mong mọi chuyện được suôn sẻ cho anh trai chị dâu tôi bớt vất vả chứ thời gian vừa qua anh chị đã trải qua nhiều sóng gió quá rồi.