Đón mẹ chồng dưới quê lên chăm cháu, một tháng tôi trả 3 triệu, được 1 tuần thì giận run người với hành động của bà

Mẹ chồng tôi chăm cháu kiểu này, tôi thực sự hết nói nỗi.

Vợ chồng tôi cưới nhau được gần 2 năm, nhờ chăm chỉ cày cuốc mà nhanh chóng tậu được một căn chung cư nhỏ trong thành phố. Hai vợ chồng sau khi nhà cửa đã ổn định, liền thực hiện kế hoạch có em bé đã được vạch ra từ rất lâu rồi. “Trộm vía” con cái là lộc trời ban, tôi cũng rất nhanh thử thai lên 2 vạch và báo tin vui này với mọi người trong gia đình.

Khi mang thai được 8 tháng, chồng đưa mẹ ruột của tôi từ quê lên chăm sóc. Ngày dự sinh sớm đến, tôi chọn sinh thường, nước ối vỡ vào sáng hôm đó, chờ đợi hơn một tiếng đồng hồ ở bệnh viện trước khi cổ tử cung mở đến 8 ngón tay, lúc đó tôi được đẩy vào ca sinh.

Vào phòng sinh thực sự rất đau và cảm giác “không gì đau hơn đau đẻ” mà mọi người luôn nhăn nhó mặt mày mỗi khi kể đến, bây giờ tôi mới thấm thía được trải nghiệm lần đầu đáng nhớ này. Trong phòng sinh inh ỏi tiếng la hét của tôi, bác sĩ bảo tôi phải tiết kiệm chút sức lực và cố gắng hơn nữa để rặn cho đ.ứa b.é ra bên ngoài. Chịu đựng đau đớn, cuối cùng cổ tử cung cũng mở ra hoàn toàn, bác sĩ yêu cầu tôi làm theo nhịp điệu mà dùng sức, cuối cùng sau hơn một giờ, em bé cũng chào đời, b.é g.ái nặng 3 cân 2 lạng.

Tôi xuất viện vào ngày thứ ba và về nhà, trong suốt thời gian 3 tháng ở cữ, nhờ có mẹ tôi quán xuyến mọi công việc nhà và chăm sóc con cháu chu toàn nên tôi cảm thấy thư thả hơn nhiều. Chẳng mấy chốc mà con cũng được 7 tháng, đang trong giai đoạn ăn dặm. Tuy nhiên vào thời điểm này, một sự cố bất ngờ xảy ra trong quá trình chăm cháu, mẹ tôi vô tình bị bỏng nước sôi, vết bỏng cũng khá nặng ở cả hai bàn tay nên tôi đành phải đưa mẹ trở về lại quê nhà để bố và em trai dưỡng thương cho mẹ.

Thiếu đi một “trợ thủ đắc lực” hỗ trợ chăm con và quán xuyến công việc nhà, hơn nữa lúc này tôi còn dự tính sẽ quay trở lại với công việc văn phòng vì đã hết phép nghỉ thai, tôi cảm thấy áp lực với quá nhiều đầu việc mà bản thân không thể cáng đáng được tất. Thế là tôi bàn với chồng sẽ thuê một bảo mẫu để chăm con. Tuy nhiên ý định này liền nhận được sự phản đối mạnh mẽ từ mẹ chồng khi bà được nghe lại từ chồng tôi.

Mẹ chồng phản đối việc tôi thuê bảo mẫu, và ngỏ ý để bà phụ chăm cháu (Ảnh minh hoạ Internet).

Bà bảo thuê bảo mẫu tốn kém, sợ con trai bà cày cuốc vất vả, vả lại ở quê hoa màu cũng không là bao, bà cũng rảnh nên ngỏ lời muốn lên thành phố phụ tôi chăm cháu. Thấy mẹ chồng kiên quyết như thế, vợ chồng tôi cũng nhận lời, sau đó chồng tôi liền về quê để rước mẹ chồng lên. Vì nghĩ mẹ chồng chăm sóc cháu cũng sẽ vất vả, giống như những gì mẹ ruột tôi đã làm trước đó, nên tôi bàn với chồng mỗi tháng sẽ cho mẹ chồng 3 triệu đồng tiêu vặt.


Bà nhai thức ăn trong miệng rồi đút cho cháu, tôi không thể chấp nhận được cách nuôi con này (Ảnh minh hoạ Internet).

Nhưng trái lại với kỳ vọng của tôi, cách chăm cháu của mẹ chồng thực sự khiến tôi không thể chấp nhận được. Tối hôm đó khi đi làm về, tôi thấy mẹ chồng đang cho đ.ứa t.rẻ ăn, nhìn đ.ứa t.rẻ vui vẻ ăn ngoan tôi cũng an lòng, thế nhưng hành động tiếp theo của mẹ chồng làm tôi tức đến run người, bà cầm một miếng bánh cho vào miệng nhai, nhai một lúc thì bà nhả ra và đút cho đ.ứa t.rẻ ăn. Tôi sững sờ hét lên:

– Mẹ, mẹ làm gì vậy? Sao mẹ lại cho cháu ăn kiểu này?

– Kiểu này là kiểu gì? Mẹ sợ cháu sẽ hóc nên làm mềm trước cho nó? Chả phải ở dưới quê các bà, các mẹ vẫn thường cho con, cho cháu ăn như thế còn gì?

Tôi lúc này nóng bừng mặt, lời nói quyết liệt hơn:

– Không được, cho trẻ ăn theo cách này là rất sai mẹ à! Nó rất mất vệ sinh và mẹ sẽ có thể khiến cháu bị bệnh. Thời nay ai mà nuôi con, nuôi cháu theo kiểu như thế nữa hả mẹ?

Không ngờ mẹ chồng lại mạnh miệng hơn nữa, có lẽ bà khá bực bội và vẫn khăng khăng rằng cách nuôi con của mình là đúng:

– Cô thì già hơn tôi, có kinh nghiệm hơn tôi hả? Người ta nói “gừng càng già càng cay” mà sao cô cứ thích cãi tôi chem chẻm thế nhỉ? Tôi vẫn dùng cách này mà nuôi dạy 3 đứa con khôn lớn, khoẻ mạnh đấy thôi. Chồng cô cũng là tôi sinh, một tay tôi nuôi lớn, bây giờ chả phải nó “khôi ngô tuấn tú” thế kia! Cô còn không “biết thân biết phận” mà làm khôn với mẹ chồng. Sau này nếu có xảy ra chuyện gì thì cô đừng có mà nhờ vả gì tôi nữa nhé!

Dứt lời bà tức giận bỏ vào phòng. Đến khuya lời xỉa xói của mẹ chồng vẫn khiến lòng tôi vô cùng khó chịu. Đồng ý là có thể bà sống trong thế hệ cũ nên cách nuôi dạy con khác với thời nay. Nhưng tôi vẫn không chấp nhận được việc bà không chịu lắng nghe tôi để sửa đổi, và nếu cứ tiếp tục để bà chăm cháu kiểu này, tôi ngày nào cũng sẽ như ngồi trên đống lửa mất thôi.

Sau một đêm cân đo đong đếm, cuối cùng tôi quyết định sẽ nói với chồng tôi sẽ ở nhà tự mình chăm con hoặc thuê giúp việc…