Tính đến nay, chúng tôi đã là vợ chồng được 3 tháng, tình cảm của cả hai ngày càng mặn nồng. Anh nấu nướng rất ngon, từ ngày có chồng đến giờ, tôi không phải đi ăn quán nữa mà được anh nấu cho. Nhiều ngày nay, trong mỗi bữa cơm, tôi để ý thấy trước lúc ăn, chồng thường nhìn lên bức ảnh ở trên tường, trước mặt anh và cúi đầu lẩm bẩm câu gì đó. Tôi thấy nhưng không dám hỏi anh. Nhân lúc chồng vắng nhà, tôi gỡ tấm ảnh xuống xem thì đi::ế:::ng ngư:ời khi phát hiện ra sự thật đằng sau……
Anh có quá khứ đau buồn thế mà chưa bao giờ tâm sự với vợ.
Lần đầu tiên gặp chồng, tôi không ưng anh ấy một chút nào. Nhìn người vừa già lại khô khan nhưng chị mai mối nói anh ấy đã có nhà riêng, tôi mà lấy anh về sẽ sống sung sướng, chỉ việc ăn rồi nuôi con, không phải lo chuyện tiề.n nong.
Lời nói của bà mai đã thuyết phục được tôi. Sau nhiều lần gặp nhau, tôi thấy anh sống tình cảm và tâm lý, cuối cùng tôi đồng ý lời cầu hôn của anh ấy.
Vì anh đã ngoài 40 tuổ.i, gia đình hối thúc chuyện cưới xin suốt ngày nên từ lúc quen biết đến khi kết hôn chỉ vẻn vẹn có 1 tháng. Thời gian tìm hiểu nhau ít nên tôi chưa hiểu nhiều về anh.
Do anh đã có nhà riêng nên sau đám cưới, tôi về nhà anh sống và không phải làm dâu ngày nào. Nhà của anh có đầy đủ tiện nghi và rộng rãi. Tính đến nay, chúng tôi đã là vợ chồng được 3 tháng, tình cảm của cả hai ngày càng mặn nồng.
Anh nấu nướng rất ngon, từ ngày có chồng đến giờ, tôi không phải đi ăn quán nữa mà được anh nấu cho.
Nhiều ngày nay, trong mỗi bữa cơm, tôi để ý thấy trước lúc ăn, chồng thường nhìn lên bức ảnh ở trên tường, trước mặt anh và cúi đầu lẩm bẩm câu gì đó. Tôi thấy nhưng mà chưa dám hỏi sợ anh ngại nhưng càng ngày tôi càng tò mò, không hiểu bức ảnh đó có gì mà khiến chồng phải bận tâm.
Nhân lúc chồng vắng nhà, tôi gỡ tấm ảnh xuống xem, bên trong không có gì, phía ngoài vẽ hình một bông hoa, phải chăng đây là một kỷ vật gì đó rất giá trị với anh ấy.
Ảnh minh họa
Không muốn đoán già đoán non nữa, hôm qua, tôi lấy hết dũng cảm mới dám mở miệng hỏi chồng về bức ảnh.
Đến lúc này anh mới chịu nói sự thật:
“Trước khi đến với em, anh có yêu sâu đậm một cô gái, bọn anh yêu nhau 7 năm. Trong một lần về quê chơi, cô ấy bị ta.i nạ.n và ra đi mãi mãi. Bị mất đi người con gái anh yêu thương, anh suy sụp rất nhiều và không muốn lấy ai nữa. Suốt 5 năm qua, anh ở vậy và ôm ấp những kỷ niệm về bạn gái cũ.
Thấy anh lụy tình, bố đến ném hết những kỷ vật của người yêu cũ của anh và bắt anh lấy vợ. Vợ chồng mình đến được với nhau là do bố mẹ tác thành. Giữa anh và bạn gái cũ chỉ còn mỗi bức ảnh kia là chưa bị đốt. Mỗi khi nhìn thấy ảnh đó, anh như thấy hình bóng bạn gái cũ và nói câu mời cô ấy ăn cơm cùng”.
Nghe lời chồng nói mà tôi thấy ghen tỵ và buồn vô cùng. Nếu như anh không quá để tâm đến bức ảnh đó thì tôi không thấy ghen tức nhưng giờ đây tâm trí chồng tôi vẫn còn nhớ nhung tình cũ. Tôi khuyên anh bỏ bức ảnh đó đi hoặc cất ở chỗ nào đó, đừng để trước mặt vợ, tôi nuốt không trôi cơm.
Anh cáu gắt nói cấm tôi động vào bức ảnh đó làm tôi thấy sợ. Tôi không biết nói sao để chồng gỡ bức ảnh đó xuống nữa?