Mẹ chồng mắng con dâu không biết đẻ, chồng tôi nói một câu khiến bà chỉ biết im lặng cúi đầu xin lỗi

Chồng tôi rất thương vợ, nhiều lần anh an ủi tôi: “Nếu không có con, mình nhận con nuôi cũng không sao”. 

Từ lúc mới lấy chồng, tôi đã cảm thấy mệt mỏi vì áp lực sinh con từ bố mẹ chồng. Tôi kết hôn năm 23 tuổi, khi vừa mới ra trường và được bố chồng xin vào làm ở một công ty truyền thông. Vì công việc mới ổn định nên tôi chưa muốn sinh con sớm. Nhưng bố mẹ chồng tôi chỉ có mình chồng tôi là con trai, nên chuyện hối thúc sinh con đã trở thành câu nói quen thuộc mỗi ngày của họ.

Ban đầu, tôi không để ý nhiều, nhưng càng về sau tôi càng cảm thấy khó chịu. Chồng tôi khuyên tôi: “Em đừng để ý nhiều, chuyện con cái là do mình quyết định khi nào cảm thấy sẵn sàng”. Thế nhưng, cuối cùng tôi cũng đành chịu thua áp lực từ người lớn, quyết định lên kế hoạch có con khi tôi 24 tuổi.

Nhưng đúng là “người tính không bằng trời tính”, khi tôi đã sẵn sàng thì mọi chuyện lại không như ý. Dù tôi đã cố gắng ăn uống kiêng khem và sống lành mạnh, nhưng sau một năm vẫn không thể có con.

Mẹ chồng tôi ban đầu rất thương con dâu, bà mua đủ thứ đồ ăn ngon để tẩm bổ cho tôi. Thậm chí, bà thấy thân nhiệt tôi hơi nóng, nghĩ đó là nguyên nhân khiến tôi khó có bầu nên mua hẳn tấm nệm điều hoà cho tôi nằm ngủ. Tuy nhiên, đợi mãi vẫn chưa có tin vui, mẹ chồng bắt đầu tỏ ra khó chịu, dù bà không dám nói thẳng.

Mẹ chồng mắng con dâu không biết đẻ, chồng tôi nói một câu khiến bà chỉ biết im lặng cúi đầu xin lỗi - 1

Mẹ chồng thường nhắc nhở vợ chồng tôi chuyện sinh con sớm. (Ảnh minh họa)

Chồng tôi rất thương vợ, nhiều lần anh an ủi tôi: “Nếu không có con, mình nhận con nuôi cũng không sao”. Tuy nhiên, tôi biết anh chỉ nói vậy để động viên tôi, chứ thực sự anh mong có con ruột hơn.

Một lần, mẹ chồng thấy tôi đi làm về nhưng không ăn tối vì đã ăn tiệc ở công ty, bà nói lớn: “Ăn uống thất thường vậy sao mà có con được?”. Tôi giải thích lý do không ăn cơm ở nhà nhưng nhưng bà tiếp tục nói: “Cây độc không trái, gái độc không con”. Lời nói của mẹ chồng làm tôi tủi thân, rơi nước mắt.

Đúng lúc đó, chồng tôi đi làm về, anh vội đặt nón bảo hiểm xuống ghế rồi chạy đến nói: “Mẹ, mẹ đừng nói vợ con như thế. Chuyện khó có con là do con chứ không phải do cô ấy”. Tôi và mẹ chồng đều sững lại trước lời giải thích của anh. Tôi ngăn anh lại: “Anh nói gì thế?”.

Chồng tôi đưa tờ giấy xét nghiệm cho mẹ chồng xem và giải thích: “Thật ra có chuyện này lâu nay con vẫn đinh ninh mà chưa dám kể cho mẹ và vợ nghe. Năm con đi du học, con từng bị quai bị xưng rất to, nhưng vì chủ quan nên không đi khám nên bị biến chứng xuống phần dưới. Hôm nay con đi làm xét nghiệm tinh trùng thì bác sĩ nói con có số lượng tinh trùng nhưng không chất lượng. Muốn có con tự nhiên rất khó nên con nghĩ nguyên nhân lâu nay là do con chứ không phải do vợ”.

Mẹ chồng tôi nhìn tờ giấy xét nghiệm rồi rưng rưng nhìn sang tôi. Bà ngồi sụp xuống đất, trách móc: “Sao giờ này con mới nói với mẹ?”.

Nói xong bà quay sang tôi và nói: “Mẹ xin lỗi con vì lâu nay mẹ cứ nghĩ mọi chuyện là do con”.

Sau khi chuyện xảy ra, cả gia đình ngồi lại bàn bạc, quyết định để vợ chồng tôi đi can thiệp IVF để có con. Hy vọng độ tuổi của tôi cùng với sự nỗ lực của chồng thì nhân duyên con cái sẽ đến sớm với gia đình.