Ngày nào mẹ cũng khoe chăm con dâu ở cữ chu đáo, thấy cơm bà nấu chồng tôi liền đưa vợ ra ở riêng

Nhưng điều khiến tôi sốc nhất là ngày nào mẹ chồng cũng cho dâu ăn tép khô rang như thế mà ngày nào con trai gọi về, bà cũng khoe chăm con dâu ở cũ chu đáo, đầy đủ dưỡng chất.

Bố chồng tôi mất sớm, mẹ ở vậy nuôi chồng tôi khôn lớn nên sau cưới chúng tôi quyết định sống chung với bà để tiện chăm sóc, báo hiếu.

Cưới hơn năm tôi có bầu. Vì đẻ đứa đầu chưa có kinh nghiệm, bà ngoại lại mất cách đây mấy năm rồi nên ngoài mẹ chồng ra chẳng nhờ vả được ai. Do vậy trong cuộc sống sinh hoạt tôi luôn tôn trọng, nghe theo chỉ dạy của mẹ chồng. Có điều bà sống tính toán chi li từng tí. Đã vậy bà còn phân biệt giữa con trai con dâu thành thành thử những ngày tháng chửa đẻ, nằm cữ của tôi vất vả vô cùng.

 

Ngày nào mẹ cũng khoe chăm con dâu ở cữ chu đáo, thấy cơm bà nấu chồng tôi liền đưa vợ ra ở riêng - 1

Mẹ chồng tôi phân biệt giữa con trai con dâu thành thành thử những ngày tháng chửa đẻ, nằm cữ của tôi vất vả vô cùng. (Ảnh minh hoạ)

Nhà chồng tôi khá giả, xây 4 tầng khang trang. Mẹ chồng bán hàng tạp hóa ở dưới tầng 1, cũng có đồng ra đồng vào nhưng bà keo kiệt lắm. Buồn nhất là trước mặt con trai bà đối xử với con dâu 1 kiểu, mà sau lưng bà lại đối xử 1 kiểu khác.

Chồng tôi thường xuyên phải đi công tác dài ngày. Những hôm anh về bà sẽ mua thịt cá nấu đồ ăn tươm tất cho hai đứa ăn. Khi anh không có nhà, bà toàn làm lạc rang, dưa muối ăn qua ngày. Mặc dù tôi bầu bí bà cũng không chăm. Tiền chi tiêu hàng tháng chồng tôi gửi bà đầy đủ. Nhiều hôm tôi chủ động đi chợ mua thêm thức ăn, bà khó chịu ra mặt bảo tôi ăn uống hoang phí, không biết tính toán sau này không vun vén được kinh tế gia đình.

Hôm tôi đẻ chồng xin nghỉ chăm được đến ngày ra viện là anh đi làm. Trước lúc đi anh đưa cho mẹ 15 triệu dặn dò kỹ lưỡng:

“Con không ở nhà, mẹ cầm tiền này để mua thức ăn với đồ linh tinh cho vợ con con nhé. Bà đẻ cần tầm bổ mới lại sức, mẹ cứ mua sắm thoải mái, hết con lại đưa thêm”.

Bà nghe con trai dặn liền cười bảo:

“Mẹ biết rồi. Anh nói lắm thế. Nếu lo cho vợ thế hay anh ở nhà chăm đi”.

Vậy mà từ hôm chồng tôi đi khỏi, bữa nào mẹ anh cũng cho con dâu ăn tép rang khế chua khô khốc. Mỗi lần bưng mâm lên còn nói giọng ngọt xớt:

“Con chịu khó ăn nhiều vào mới đủ chất mới có sữa cho con bú”.

Tôi thật sự kinh ngạc với món ăn đủ chất của mẹ chồng, 10 bữa thì cả 10 đều tép rang làm món chủ đạo. Rau thì bà có đổi, hôm thì rau muống, hôm rau ngót, rau bí, mồng tơi. Dù thời gian này đúng là chỉ chồng đi làm thật nhưng anh vẫn đưa tiền cho mẹ, đâu đến mức phải bắt con dâu ăn như đang giữa nạn đói vậy. Tôi vừa đẻ mất sức, người háo cần phải tẩm bổ mới có sữa cho con bú. Ăn uống như thế nên tôi đẻ hơn chục hôm mà sữa chẳng về gì cả, con bú không ra nó khóc ngằn ngặt suốt.

Nhưng điều khiến tôi sốc nhất là ngày nào chồng cũng cho dâu ăn tép khô rang như thế mà ngày nào con trai gọi về, bà cũng khoe chăm con dâu ở cũ chu đáo, đầy đủ dưỡng chất. Chồng tôi nghe mẹ nói thế thì cũng tỏ vẻ yên tâm. Có lần anh về thăm nhìn tôi gầy trơ xương, con thiếu sữa bú đói khóc cả đêm hỏi vợ tại sao lại thế. Tôi chưa kịp trả lời, mẹ chồng đã vội chen ngang giải thích:

“Cơ địa vợ con nó thế thì biết làm thế nào được. Mẹ chăm đẵm như gì mà không béo, không đủ sữa cũng đến chịu”.

Vì không muốn mẹ và chồng bất hòa nên tôi đành im lặng nín nhịn. Cho tới hôm đó, chồng tôi về không báo trước gặp đúng lúc mẹ bưng mâm cơm cữ chỉ duy nhất đĩa tép khô rang với bát rau luộc. Tôi ngán quá nhắc khéo mẹ:

“Mẹ ơi, hơn tháng nay con toàn ăn tép khô thế này ngán lắm, lại thiếu chất, con con không có sữa bú…”.

Ngày nào mẹ cũng khoe chăm con dâu ở cữ chu đáo, thấy cơm bà nấu chồng tôi liền đưa vợ ra ở riêng - 2

Biết mẹ chồng sống 2 mặt như vậy nhưng không muốn mẹ và chồng bất hòa nên tôi đành im lặng nín nhịn

Ai ngờ bà gắt gỏng:

“Thế cô còn muốn ăn thế nào. Chỉ ngồi ôm con có người bưng cơm tận giường còn đòi hỏi. Với lại ở cữ phải ăn kiêng khem sau bụng dạ mới khỏe được. Giờ cứ ăn cho sướng miệng, sau khổ mẹ khổ con. Đúng là sướng quá hóa không biết điều”.

Chồng tôi đứng ngoài nghe thấy hết. Anh lẳng lặng vào trong, nhẹ nhàng lên tiếng:

“Nếu mẹ thấy chăm sóc vợ con con vất vả thế thì để mai con đưa mẹ con cô ấy lên thành phố thuê nhà trọ. Con sẽ tự săn sóc vợ con”.

Thái độ dứt khoát của con trai khiến mẹ chồng tôi ngây người. Tới tối bà mới lựa lời nhận sai, tôi cũng nói thêm vào với chồng bảo giờ đang ở cữ cần có mẹ giặt giũ, nấu nướng đỡ chứ lên thành phố theo chồng sẽ khiến anh phân tâm, không tập trung công việc được. Nói mãi anh mới đồng ý để vợ ở lại quê. Còn mẹ chồng tôi sau hôm đó thay đổi hẳn, bà nấu nướng chăm con dâu tươm tất hơn chứ không cho tôi ăn đạm bạc như trước.