Thấy vợ ốm không nói được, tưởng sắp c.hết nên chồng liều đưa bồ về nhà nhưng vừa cởi chiếc cúc áo ra đã ngất lịm chỉ vì…

Nếu như không có 1 lần thử thách, có lẽ tôi vẫn hằng tin tưởng người đàn ông bên cạnh mình. Nhưng rồi có ai mà ngờ được rằng, người đàn ông ấy lại phản bội tôi bằng cách tàn độc nhất.

Ảnh minh họa

Tôi và anh kết hôn được gần 15 năm. Sống với nhau bằng đó lâu chưa kể vài năm yêu đương trước khi cưới. Ấy vậy mà tôi không ngờ mình lại không hề hiểu chồng mình, tôi không hiểu anh, không hiểu một chút nào cả.

Tôi cùng anh kết hôn và có với nhau hai đứa con ngoan ngoãn. 15 năm sống bên nhau nên con của tôi cũng đã khá lớn, đứa đầu đang học cấp 2, còn thằng bé đang học cuối cấp 1 rồi. Chồng tôi ngày trước mới cưới thì anh cũng chỉ là một nhân viên bình thường, còn tôi cũng vậy. Nhưng rồi 1 vài năm gần đây, công ty chồng tôi theo trụ suốt thời gian dài đằng đẵng làm ăn phất lên. Thế là anh được lên chức và có t.iền đồ. Cũng từ đó mà chính là nguyên nhân khiến gia đình tôi tan nát.

Tôi đã cố cứu vớt cái gia đình ấy, chăm chỉ khiến chồng hài lòng. Nhưng rồi tất cả đều đổ sông để bể. Chồng tôi có bồ, hiển nhiên bồ thì sao mà không mê cho được. Cô bồ của chồng đẹp chứ có nái sề như bà vợ hai con này đâu. Tôi nghĩ mà buồn lắm, vẫn cố gắng gắng gượng vì các con. Thế mà tin xấu càng ngày càng đổ xuống đầu tôi. Có vẻ những chuyện không hay thường sẽ đến cùng 1 lúc thì phải. Bởi thế vừa hay tin chồng ngoại tình cũng chính là cái lúc tôi mắc bệnh ung thư. Nghe tin dữ tôi suy sụp hoàn toàn, đã vậy còn không được chồng quan tâm nữa.

(Ảnh minh họa)

Từ ngày biết tôi mắc bệnh, anh chỉ chuyển t.iền v.ào tài khoản của tôi chứ không hề đến thăm vợ lấy 1 lần. Tôi ngồi trong phòng bệnh, hai đứa con tan học là bắt xe buýt đến tận viện thăm mẹ mà nước mắt tôi lại trực trào. Tôi đã nghĩ mình sẽ không sống được bao lâu nữa, không biết rồi sau ngày tôi mất chồng sẽ đối xử với các con ra sao. Giờ tôi còn đang sống sờ sờ ra đó anh đã thản nhiên công khai chuyện ngoại tình của mình rồi cơ mà. Tôi buồn tủi nhiều, càng nghĩ càng gầy rạc hết cả người.

Thế rồi trong cái bi quan toàn diện đó thì tôi được bác sĩ báo tin, tôi chỉ bị ung thư lành thôi nên có thể cắt bỏ được. Tôi ở viện làm phẫu thuật và hi vọng sớm khỏi bệnh vì nhận được sự cổ vũ của hai đứa con. Hai con tôi rất ngoan và hiểu chuyện, con không hỏi đến bố một lần vì nó lớn và hiểu được điều gì đang xảy ra trong gia đình mình. Bởi thế cái ngày mà tôi ra viện, tôi chắc chắn sẽ khiến chồng tôi không còn gì trong tay nữa để anh phải hối hận vì đối xử với mẹ con tôi như vậy.

Tôi may mắn khi ca phẫu thuật thành công. Nằm viện lại 1 tuần tôi cố gắng xin ra viện sớm để hai con được ổn định đi học lại bình thường. Thế mà hết cú sốc này đến cú sốc khác. Vừa mời về đến nhà tôi đã rụng rời khi thấy vali chình ình của nhân tình chồng ở nhà mình. Hóa ra anh vui vẻ và cầu mong tôi c.hết sớm đến mức đã mạnh dạn đón cả bồ về nhà sống chung rồi.

Tôi đẩy cửa vào khi nghe tiếng khúc khích và tiếng mời gọi của ả nhân tình:

– Anh cởi nhầm cái rồi kìa, cái cúc đầu tiên ở đây cơ mà.

– Hai người giỏi nhỉ, ra khỏi nhà tôi rồi hãy cởi tiếp nhé.

– Em, em sao lại ra viện, anh tưởng em…

– Anh tưởng tôi sắp c.hết rồi nên đưa luôn cô ta đến đây chứ gì?

– Anh…

Chồng tôi chưa nói hết câu chắc sốc quá đã ngất lịm. Tôi đến bảo cô bồ của chồng kéo anh ta ra khỏi nhà tôi ngay. Kể cũng lạ khi cô bồ nghe lời thế. Tôi tát vài cái chồng tôi ú ở tỉnh dậy. Lập tức đưa cho anh ta đơn ly hôn. Tài sản sẽ được chia đôi, còn con tôi sẽ nuôi. Chưa kể tôi cũng có sẵn 1 sấp ảnh làm bẽ mặt cho anh và cô ta không còn mặt mũi nào đến công ty làm việc nữa. Có thể cách tôi trả thù không đẹp. Nhưng đấy là cái giá xứng đáng cho hai kẻ đã phản bội lại tôi. Rồi tôi và hai con sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn mà không cần 1 người đàn ông tệ bạc như thế ở bên mình thêm nữa.