Vợ một tay nuôi 3 con, cân cả nhà chồng, chồng lại phán lạnh tanh: “Em đi nghỉ suốt đó thôi”

Ở nhà, trở thành người mẹ toàn thời gian với hàng trăm công việc không tên, không lương nhưng đau lòng hơn cả, thứ nhận lại là sự phủ nhận đến tanh lòng của chồng.

Phụ nữ sau khi kết hôn và sinh con, vì nhiều lý do buộc phải từ bỏ cơ hội nghề nghiệp của mình ở ngoài xã hội để toàn tâm toàn ý chăm sóc cho gia đình. Lựa chọn ban đầu đa phần đều xuất phát từ sự thương yêu, việc họ rước vào người đã phải chịu không ít vất vả nhưng cay đắng và hoàn đắng cay.

Trên diễn đàn “Mẹ chồng nàng dâu” ở xứ Trung, một bà mẹ đăng tải câu chuyện làm mẹ toàn thời gian của mình và đã mở ra một chủ đề thảo luận rất sôi nổi.

hình ảnh

Ảnh minh họa

Chị kể vợ chồng chị kết hôn đã 10 năm. Vì chồng kiếm tiền giỏi hơn nên khi sinh đứa con đầu lòng, anh ta bàn với chị nên nghỉ việc ở nhà quán xuyến trong ngoài. Từ đó, chị trở thành bà mẹ toàn thời gian với lần lượt 3 đứa con chào đời. Công việc hàng ngày của chị không chỉ xoay quanh các con mà còn cân luôn các việc ở nhà chồng bao gồm lễ lộc, tết nhất, tiếp đón bà con họ hàng, dọn dẹp bếp núc trong ngoài.

Trong mắt người ngoài làm mẹ toàn thời gian không phải là công việc nhưng xét về mọi phương diện, nó còn vất vả hơn cả công việc toàn thời gian của các chị em văn phòng.

Nhưng phụ nữ luôn có tấm lòng hướng về gia đình, chỉ cần yêu thương và được yêu thương thì dù có vất vả đến mấy họ cũng cố gắng chu toàn. Mọi chuyện chỉ vượt quá giới hạn chịu đựng khi tất cả những hy sinh của người mẹ toàn thời gian lại chỉ nhận về sự phủ nhận đến bẽ bàng.

Hôm ấy, sau khi chị phơi xong quần áo, chuẩn bị cho con 1 tháng tuổi ăn tối thì chồng chị đề cập đến chuyến đi chơi của cả nhà: “Anh sẽ đưa bố mẹ đi chơi. Mẹ nói hai ông bà già đi thì không yên tâm nên muốn anh cùng đi.”

Nghe chồng nói vậy, chị mới đáp lại: “Cũng được, ít khi anh đi chơi cùng bố mẹ, em chăm con nhỏ nên coi như nghỉ hè ở nhà vậy.”

Lúc này, chồng chị lạnh tanh, nói: “Không phải em vẫn luôn đi nghỉ sao? Em đi nghỉ suốt đó thôi!”

Nói xong, người chồng vẫn nằm dài bình thản lướt web, chẳng buồn quay sang nhìn xem phản ứng của vợ thế nào. Còn chị, tâm trí như đột ngột bị đóng băng hoàn toàn chỉ trong một phần trăm của giây đầu tiên. Chị sững người, đơ ra như tượng, trong tim như ngàn kim châm chích, khó chịu đến tột cùng nhưng vẫn không sao gỡ hết ngần ấy kim châm ra khỏi tâm trí. Sau một lúc định thần, chị cố kìm nén cảm xúc, đáp lại: “Cả ngày tôi bận như con quay. Anh không cảm thấy thì cũng quên đi. Thế mà lại nỡ nào nói tôi đi nghỉ suốt. Sao anh dám?”

hình ảnh

Ảnh minh họa

Tối hôm đó, nửa đêm dậy cho con bú, câu nói của chồng lại quẩn quanh. Càng nghĩ càng ớn lạnh, chị ôm con chặt như muốn siết, hai hàng nước mắt cứ thế chảy. Nhớ lại hơn 10 năm qua, tôi đã sống mà không phút giây nào nghĩ cho mình. Mẹ chồng bắt nạt và tận dụng tôi như một nô lệ lao động. Ngày này qua ngày khác, 3 bữa tôi đều phải nấu nướng cho cả nhà, lễ Tết cũng phải cắm mặt rán xào nấu, chưa khi nào rời khỏi gian bếp thử một ngày. Họ hàng, bà con ở xa đến thăm cũng một tay tôi dọn dẹp, tiếp đãi để nhà chồng được mát mặt. Khi có con, chị cũng một tay nuôi 3 đứa nhỏ không quản đêm ngày. Con khóc thâu đêm, chưa kịp chợp mắt nghỉ ngơi, sáng ra vẫn phải nhiêu đó công việc quán xuyến hết, chịu đựng hết mọi kiểu kén chọn của người nhà chồng, từ bà cô bên chồng đến bố mẹ chồng.

Nghĩ đến đây, chị chỉ còn biết than thân trách mình: “Tôi cứ tưởng chồng mình nhìn thấy hết, để trong lòng mà biết ơn. Anh ấy không hay bày tỏ gì vì là người kiệm lời, không hay thể hiện tình cảm. Nhưng thật không ngờ anh lại luôn nghĩ rằng tôi đang đi nghỉ dưỡng, mọi lúc.”

Cuối bài đăng kể về nỗi ấm ức của mình, chị còn chốt lại thật chua chát cho cuộc hôn nhân của mình: “Tôi thực sự đã thất bại trong mối quan hệ này. Tôi từng coi thường tiền bạc, vật chất nhưng tình yêu tôi dành hết tâm huyết cuối cùng lại ra nông nỗi này. Tình yêu và sự bền bỉ của những năm tháng qua đã kết thúc bởi sự lựa chọn sai lầm.”

hình ảnh

Người mẹ trong câu chuyện trên từ chỗ tự hào về chính mình bởi tận tâm với cuộc sống làm mẹ đơn thân, làm dâu ở nhà chồng, làm vợ an phận ở nhà nuôi con đã sụp đổ hoàn toàn chỉ sau một lời vô tâm của chồng.

Rất nhiều chị em đang nuôi con đã bình luận bên dưới bài đăng của chị với những lời bức xúc:

“Đứa trẻ thứ tư rồi! Tôi cảm thấy tiếc cho bạn khi nghe toàn bộ tâm sự.”

“Lâu ngày sẽ thành thói quen, thói quen sẽ thành tự nhiên, thành chuyện đương nhiên, thành việc nên làm. Bởi, phụ nữ đừng bao giờ ở nhà cống hiến sức lực không công.”

“Thiệt bụng, tôi rất muốn xúi hai người ly hôn, nhưng lại sợ tạo nghiệp.”

“Đều là tự chuốc họa vào thân. Loại đàn ông dám sinh bốn đứa con, nhưng lại không dám đối xử tốt với vợ con mình thì coi như bỏ.”

“Thỉnh thoảng tôi không bận cũng giao con chồng giữ để còn biết việc trông giữ con nhỏ khó khăn thế nào.”  

Xem ra, có rất nhiều người đã từng trải qua cảnh ở nhà nuôi con nhỏ rồi phải nghe chồng hoặc ai đó mắng “Ở nhà rảnh quá làm gì”. Có mẹ nào từng phải ấm ức vì chuyện tương tự, có thể kể ra hết cho nhẹ lòng không?