Sau đêm tân hôn, mẹ chồng đã khiến con dâu cảm thấy sốc khi bị bà gọi gọi vào phòng tuyên bố một điều.
Tôi năm nay 25 tuổi, vừa mới kết hôn với người chồng hơn tôi 3 tuổi. Tôi và chồng rất hợp nhau, trải qua quãng thời gian yêu nhau hơn 1 năm mới đi đến hôn nhân. Khi yêu, tôi được bạn trai hết sức chiều chuộng, không phải băn khoăn, lo lắng gì cả vì anh ấy đã luôn chủ động chăm lo cho tôi. Quyết định lấy nhau không chỉ cả hai vui mừng mà hai gia đình cũng rất ủng hộ, vun vén.
Lúc yêu tôi cũng đã được bạn trai đưa về nhà chơi, gặp gỡ các thành viên trong gia đình. Ai cũng thiện cảm, quý trọng và chờ đợi tôi về làm dâu, vì thế mà tôi rất tự tin chuẩn bị tâm thế cho một cuộc sống hôn nhân trong tương lai. Mẹ chồng của tôi không ngăn cản, bà chỉ có một yêu cầu nhỏ đó là cưới xong tôi phải ở nhà chồng, tôi vui vẻ chấp thuận.
Đám cưới của tôi diễn ra êm đẹp, hai bên gia đình hân hoan, tổ chức linh đình. Tôi về nhà chồng trong tâm thế của một người được nhà chồng hoàn thành mọi thủ tục đón rước. Hai vợ chồng cũng đã có một đêm tân hôn ngọt ngào, đáng nhớ, đánh dấu ngày đầu tiên thực hiện ước mơ bấy lâu nay. Mọi thứ thật tuyệt vời, một sự khởi đầu đầy thuận lợi đã làm tôi có một giấc ngủ ngon, yên bình trong vòng tay của chồng.
Nhưng ngay buổi sáng hôm sau, mẹ chồng đã làm tôi thức giấc, ngay từ 6 rưỡi sáng bà đã gọi tôi dậy nói là có việc quan trọng. Tôi vội vàng đánh răng, rửa mặt, thay quần áo để sang phòng mẹ chồng. Bà yêu cầu tôi mang hết tiền, vàng đã nhận được để kiểm đếm. Tôi ngoan ngoãn nghe theo như một đứa trẻ, không chút đắn đo.
Sau khi bóc từng chiếc phong bì để kiểm đếm, ghi chép từng chiếc là ai mừng và mừng bao nhiêu, đếm luôn cả số vàng hồi môn tôi nhận được vào hôm cưới. Rồi mẹ chồng bất ngờ tuyên bố: “Danh sách tiền mừng con cứ giữ để sau này còn đi lại người ta. Còn tiền mẹ sẽ dùng để trả mọi chi phí của đám cưới, may quá vừa đủ, thế mà mẹ cứ sợ lỗ. Số vàng mẹ trao con cho mẹ xin lại vì đó là tiền mẹ đi vay mua. Còn lại mẹ giữ hộ con, khi nào cần mẹ sẽ đưa cho sau“.
Tôi rất hụt hẫng khi mẹ chồng thu hết số tiền vàng đó, trong đó có rất nhiều người tặng riêng tôi chứ không đút vào hòm tiền mừng cưới. Ngay chiều hôm đó, mẹ chồng tôi bán sạch số vàng hồi môn của tôi và gửi tiết kiệm cho riêng bà. Tôi rất buồn, sau này tôi biết phải làm sao khi sẽ phải đi mừng lại từng đó tiền, một số tiền rất lớn. Mẹ chồng tổ chức đám cưới nhưng lại bắt vợ chồng tôi gánh mọi chi phí, ngay cả số vàng cho con dâu được trao trong lễ cưới cũng bị bà đòi lại vì mua bằng tiền vay mượn.
Chưa hết, mẹ chồng còn giao nhiệm vụ cho vợ chồng tôi: “Bây giờ mẹ già rồi, không làm ra tiền nữa, hai con phải chịu trách nhiệm lo mọi khoản chi phí trong nhà và kể cả đối nội, đối ngoại nữa. Mỗi tháng, các con phải cho mẹ 5 triệu để tiêu vặt, đi chơi, thăm con cháu, họ hàng ở xa. Nếu cảm thấy không đủ, con dâu nhà có điều kiện thế cứ tìm cớ nói là muốn mua này mua kia mà xin bố mẹ đẻ, ông bà cho ngay“.
Tôi đi làm công việc vất vả nên mức lương cũng khá cao, còn chồng tôi công việc cũng ổn định nhưng lương không đáng là bao. Vậy nên tưởng về nhà chồng được an nhàn, nào ngờ tôi lại thành lao động chính, lo mọi khoản chi tiêu và mẹ chồng còn xúi về “đẽo” thêm của bố mẹ đẻ mang sang phục vụ nhà chồng. Còn chồng tôi thì bênh mẹ, khuyên vợ: “Em lấy chồng phải theo nhà chồng, chứ sao có thể làm khác được. Nhà cửa mà bất ổn là lỗi của em, nên cố mà làm cho tốt“.
Mới về nhà chồng mà tôi đã cảm thấy sốc nặng, chỉ muốn tháo chạy khỏi nhà chồng tôi. Rơi vào tình cảnh này tôi cũng rất mệt mỏi, suy nghĩ nhiều về tương lai hôn nhân của mình. Tôi có nên mạnh mẽ phản kháng, hay là ngoan ngoãn làm theo mẹ chồng? Hãy cho tôi lời khuyên!