5 năm ly hôn tôi tìm đến vợ cũ và muốn đón con về vì vợ mới đã 3 năm chưa b:ầu b:í. Nhưng vừa nhìn thấy đứa bé gầ:y g:ò, đầu tóc tr:ụi nhẵn cầm ly nước từ nhà dưới đi lên mà tôi c:h:ết lặ:ng…

5 năm trôi qua, tôi đã có vợ mới được 3 năm nhưng vợ mới lại không thể có con. Mẹ tôi bắt đầu hối hận nên thúc ép tôi tìm lại đứa cháu năm xưa.

Sống với vợ cũ hai năm thì chúng tôi ly hôn. Hồi đó, mẹ tôi không thích Lan (tên vợ cũ tôi) nên liên tục gây khó dễ, soi mói từng chút. Cô ấy dù cố gắng đến đâu vẫn không hài lòng bà. Cảm thấy cuộc sống quá bí bách đau khổ, Lan đã chủ động đề nghị ly hôn. Cô ấy ra đi tay trắng, chỉ mang theo mỗi đứa con trai. Thời gian đầu, tôi vẫn còn tình cảm với vợ cũ nên hay đến tìm rồi muốn nối lại tình xưa. Nhưng Lan kiên quyết từ chối và cắt đứt mọi liên lạc.

5 năm trôi qua, tôi đã có vợ mới được 3 năm nhưng vợ mới lại không thể có con. Mẹ tôi bắt đầu hối hận nên thúc ép tôi tìm lại đứa cháu năm xưa. Dò hỏi biết bao người, tôi mới tìm được nhà của vợ cũ ở một vùng quê xa xôi, hẻo lánh, cách nhà tôi tận 200km.

Đến trước nhà cô ấy, tôi bất ngờ vì căn nhà nhỏ xíu, mái tôn. Căn nhà không có cửa cổng nên tôi đi thẳng vào và càng ngạc nhiên khi trong nhà chẳng có một thứ gì có giá trị. Mấy năm qua, mẹ con cô ấy đã sống trong hoàn cảnh túng thiếu đến vậy sao?

Tôi tìm đến vợ cũ sau 5 năm ly hôn, vừa thấy tôi cô đã thảng thốt và tiết lộ bí mật động trời - Ảnh 1 Ảnh minh họa: Internet

Còn đang nhìn ngó xung quanh thì một cậu nhóc gầy gò, đầu tóc trụi nhẵn cầm ly nước từ nhà dưới đi lên. Thấy tôi, thằng bé ngơ ngác hỏi tôi tìm ai? Nhìn đứa nhỏ 6 tuổi trước mặt, mắt tôi cay xè. Thằng bé quá giống tôi, từ ánh mắt, khóe môi và cả làn da. Chỉ có điều, nhìn con xanh xao, gầy còm đến đáng thương. Tôi ôm thằng bé vào lòng, liên tục nói: “Là bố, bố đến thăm con”.

Con trai tôi nhìn tôi một cách ngờ vực. Cùng lúc đó, vợ cũ tôi đi chợ về. Thấy tôi, cô ấy kinh ngạc đánh rơi cả túi thức ăn xuống nền nhà. Trưa đó, tôi, Lan cùng con trai đã ăn bữa cơm gia đình cùng nhau. Tôi để con ngồi trong lòng mình, hỏi vợ cũ vì sao con lại ốm yếu và đầu trọc lóc thế kia?

Lan nghẹn ngào, nước mắt rơi xuống bàn ăn. Cô ấy nói thằng bé bị ung thư, bao nhiêu tiền bạc đều chữa trị cho con nên căn nhà trước kia cũng phải bán để mua mảnh đất nơi xa xôi này cho rẻ. Mỗi tháng con chỉ được về nhà vài ngày thôi, phần lớn thời gian đều ở viện.

Tôi chết sững, không thể nào tưởng tượng nổi vợ con mình phải trải qua cảnh này. Giờ tôi chỉ còn mỗi đứa nhỏ này, nếu con chết, tôi và bố mẹ mình phải làm sao đây? Tôi khuyên vợ cũ cho tôi dẫn con về nội, cô ấy lại kiên quyết không cho. Giờ tôi vẫn giấu mẹ mình vì sợ bà sốc. Phải làm sao bây giờ?